Mạn Đà La :
– Anh Quang Tử thân mến. Em học Phật nhưng chưa hiểu sâu. Em thắc mắc về vấn đề nhân quả nghiệp báo có ảnh hưởng tới lá số Tử Vi của mỗi người hay không ?
Em có được người ta xem Tử Vi và em biết lá số mình không tốt. Và em thấy đúng là có vài điều ứng nghiệm như lá số đã thể hiện. Vậy thì tất cả những điều này có phải do nhân quả của tiền kiếp quá khứ tạo ra không ?
Và khi mình làm những điều phúc thiện, nó có thể thay đổi số mệnh được hết không ? hay chỉ là một phần rất nhỏ.
Theo sự hiểu biết của anh, mong anh hoan hỉ chia sẻ cho em hiểu thêm về vấn đề này. Cảm ơn anh nhiều.
Quang Tử :
Tôi sẽ kể lại cho bạn một câu chuyện, câu chuyện ấy sẽ giúp bạn nhanh chóng hiểu vấn đề.
“Thời vua Hán Cảnh Đế tại Trung Quốc, có một vị được mệnh danh là thần tướng. Ông chỉ cần một cái nhìn thoáng qua là biết được tỏng tòng tong tính tình, vận hạn, số phận cả đời của người trước mặt. Sự chính xác trong lời đoán của ông thật là kì lạ, trăm lần không sai lấy một.
Một bữa kia, ông đang đi dạo trên phố, chợt thấy cậu thanh niên nọ có một tướng lạ: Hai đường chỉ chạy từ cằm lên khóe miệng. Ông tiến lại và nói với cậu:
_ Này chàng trai, trên mặt cậu có tướng chết đói. Trong vòng mươi năm nữa, họa này sẽ xảy đến với cậu.
Thanh niên ấy tên Bùi Độ, là một người bán dầu nghèo khổ. Vì danh tiếng của lão thần tướng quá lớn, Bùi Độ có muốn nghi ngờ cũng không được. Anh buồn rầu ra về với cái án tử hình treo lơ lửng trong vô hình. Anh không còn tha thiết với điều gì nữa, ngày ngày buồn rầu ủ rủ.
Một ngày kia, trên đường đi anh thấy một cô gái vừa khóc lóc thảm thiết, vừa định nhảy xuống giếng sâu. Bùi Độ chặn lại hỏi, thì biết được cô gái kia tên Ngọc Hà, đang trên đường đem vàng đi để chuộc tội cho cha, xong đến đây lỡ tay làm rơi túi vàng xuống giếng.
Mọi người cho biết rằng dưới giếng có một con trăn rất dữ, rất nguy hiểm, đã xuống rồi coi như cầm chắc cái chết, nên cũng không ai dám giúp. Thế nhưng cô gái cứ chăm chăm nhảy xuống, định không lấy được vàng thì sẽ chết ở đây luôn.
Bất chợt mắt Bùi Độ sáng lên, nghĩ thầm trong đầu: “Đúng rồi, đằng nào cũng chết, sao ta không đem cái chết của mình để làm một việc nghĩa? Như vậy không hay hơn sao?”
Nghĩ là làm. Dù tim đập loạn xạ, chân tay run lẩy bẩy, anh vẫn liều mạng leo xuống. Không hiểu vì sao nhưng anh không bị trăn ăn thịt. Lặn ngụp hồi lâu anh cũng lấy được túi vàng đem lên cho Ngọc Hà. Nhờ đó, Ngọc Hà được toàn mạng, cha cô được giải oan, danh dự, quyền thế được phục hồi.
Cảm kích ơn cứu mạng của Bùi Độ, Ngọc Hà đem anh về cho anh ăn học đàng hoàng. Rồi sau xin cha được theo anh “nâng khăn sửa túi” suốt đời. Hôn lễ được cử hành không lâu sau đó trong niềm hân hoan của tất cả thân quyến xóm làng.
Sau đó, cha vợ Bùi Độ nhờ một người quen có chức có quyền tiến cử anh làm chức quan ở vùng khác. Từ đó, anh không ngừng thăng quan tiến chức.
Cuộc đời anh giờ ngập trong sung sướng, quyền quý vinh hoa, nhà cửa gia nhân không thiếu thứ gì. Nhưng anh vẫn mang một nỗi lo sợ mình sắp chết.
Cho đến một hôm kia anh tình cờ gặp lại vị thần tướng. Sau một cái nhìn sắc bén, đôi mắt của thần tướng lộ vẻ ngạc nhiên vì tướng chết đói trên mặt anh không còn nữa.
– Này chàng trai – thần tướng nói – tướng chết yểu trên mặt anh đã mất, chẳng hay gần đây anh có làm điều gì phúc đức lắm?
Chàng trai kể lại mọi chuyện. Vị thần tướng gật gù, từ giã ra đi sau khi đã chúc lành cho anh.
Còn anh trở về với nỗi vui sướng khôn siết. Anh đã vụt thoát khỏi bàn tay nghiệt ngã của định mệnh. Từ nay anh có thể yên tâm, làm gì thỏa thích.
Và anh làm thật! Kể từ đó, anh bắt đầu sống hưởng thụ sa đọa, với những trò vui hoang tàn, vô độ. Nắm quyền chức trong tay, anh biến thành một tên tham quan bạo ngược. Vơ vét của dân, cưỡng bức con gái nhà lành, tiếng oán thán thấu tận trời xanh.
Ngày tháng cứ trôi đi, cảnh oan ức cứ thế kéo dài. Đến một ngày kia, lần thứ ba anh gặp lại vị thần tướng.
Vị thần tướng nheo mắt nhìn anh. Với con mắt tinh anh và thâm thúy, ông hiểu ngay mọi chuyện, đồng thời cũng thấy luôn tướng chết đói đã quay trở lại. Thần tướng nghiêm giọng:
_ Này kẻ vô đức, cậu đã một lần thoát khỏi cái chết vì biết quên thân cứu người. Nay lại không biết tu thân tích đức thêm cho sâu dày, lại đổ đốn, sa đọa, hoang tàn hống hách, làm những chuyện đồi bại tàn ác. Tướng chết đói lại hiện ra rồi đó, lo về tính chuyện hậu sự đi.
Tên quan Bùi Độ tức giận bỏ đi. Vì đã quen thói ngông cuồng, nên giờ thần tướng hay không cũng bất chấp. Cứ tiếp tục sống cuộc sống tội lỗi không chút áy này. Lương tâm hắn giờ đã bị danh lợi dục vọng nuốt chửng.
Quả nhiên không lâu sau đó, dân kiện lên đến triều đình. Quan khâm sai được phái xuống điều tra, rồi bắt hắn về kinh xét xử. Trên đường áp giải, hắn bỏ trốn, chạy thoát được vào rừng. Một thời gian sau, người ta tìm thấy xác hắn chết đói bên cạnh một mỏm đá. Lần này, tử thần đã chụp được hắn với bản án bi thảm: chết đói – đúng như lời thần tướng nói.”
_______________
Như bạn thấy, các môn bói toán, xem tướng, phong thủy nói chung, thực sự có thể tính ra được số phận con người, người ta thường gọi là tiên tri, xong bản chất là các môn này tính toán ra được Nhân quả tội phước trong quá khứ của một người.
Nếu các môn này chỉ là mê tín, thầy nào phán cũng sai bét, thế thì chắc chắn không thể tồn tại mấy nghìn năm qua, lại còn phát triển vô cùng phong phú, tinh vi và chuyên nghiệp đến vậy.
Tuy nhiên, chúng ta cần phải hiểu nguyên lí của chúng, nếu không sẽ tạo ra rất nhiều hiểu lầm tai hại, kiểu như “ Số phận đã định trước không thể thay đổi” , hay “Có một thần linh, thượng đế nào đó an bài, định đoạt sướng khổ đời người” .v.v…
Số phận của bất kì người nào, đều chính là do Nghiệp lực, còn gọi là “Nhân quả tội phước” của người đó tạo ra bằng những việc thiện hoặc bất thiện trong các kiếp trước, và cả kiếp này.
Số Nghiệp lực này, số “Nhân quả tội phước” này không phải bí mật hoàn toàn, mà nó được thể hiện ra, hay nói cách khác, là được ra “Thông báo” bằng những mật mã ẩn trong ngày giờ sinh, trong những yếu tố thiên thời, địa lợi, điềm báo .v.v…
Các thuật sĩ, chiêm tinh gia, thầy bói, thầy phong thủy … là những người biết cách giải các mật mã này để xem được bản “Thông báo” để biết được ít nhiều nội dung trong đó.
Và thực ra, mỗi một môn chỉ giải mã được một phần của bản “Thông báo” này, chứ không môn nào giải mã được hết 100%.
Thế nên, bạn để ý sẽ thấy, thầy bói, thầy phong thủy, thầy tướng… nói có khi khác nhau, xong đều không sai, vì rằng mỗi người nói đúng được một phần của Số phận. Kiểu như trong chuyện “Thầy bói xem voi”, mỗi ông nói con voi một kiểu, xong không ông nào nói sai hẳn, và cũng không ông nào nói đúng một cách tổng thể được.
Đầu tiên ta cần chia ra 2 trường phái bói toán, một là các môn bói toán dựa trên ngày- giờ- tháng- năm sinh của một người ( hay một vật), hai là các môn bói toán dựa trên những yếu tố biến đổi liên tục, như thuật xem Tướng, các môn Chiêm bốc gieo quẻ, quan sát phong thủy, địa lý, giải điềm báo… trong đó, các yếu tố: tướng mạo của một người, hay nhà cửa, nơi sinh sống, các điềm báo, thiên tượng … đều không ngừng biến động, hễ nhân quả thay đổi, là chúng cũng sẽ thay đổi theo.
Lá số Tử Vi nói riêng, cũng như kết quả tính toán của các môn bói toán dựa theo ngày giờ sinh nói chung, là một bản tổng kết đơn giản về phước tội quá khứ nhiều kiếp qua.
Các môn này diễn giải nhân quả tội phước quá khứ theo kiểu công thức âm dương , ngũ hành, cung mệnh …. thôi, chứ cũng không được như những người có Túc Mạng Thông như Đức Phật, hay các đệ tử Phật, như Edgar Cayce…, nói rõ ra là tiền kiếp tạo nghiệp gì, làm phước gì mà kiếp này ra như thế.
Tức là nhiều kiếp qua, tổng số phước & tội của người đó, đan xen nhau, hay bù trừ cho nhau xong, thành ra Nghiệp báo như thế nào, quyết định trong kiếp này người đó sẽ được hưởng những phước gì, chịu những nghiệp gì, tiền tài, danh vọng, hôn nhân, tính cách ra sao v.v… thì bói toán tính ra được phần kết quả, xong lại không biết được phần nguyên nhân. Vì sao, vì nghiệp gì, phước gì mà ra kết quả như thế, bói toán không biết được.
Và thêm điểm mấu chốt là, Tử Vi – và các cách bói toán dựa theo ngày giờ sinh, không tính ra được là nếu kiếp này, nếu người đó tiếp tục tạo thêm phước – hoặc gây thêm tội, thì cuộc sống sẽ thay đổi như thế nào.
Vì khi một người trong hiện tại, tạo phước lớn, hay gây ra tội nặng, thì nhân quả Nhân quả tội phước lập tức sẽ thay đổi.
Hoặc tạo thật nhiều việc thiện lành, tạo nhiều công đức lớn, thì nghiệp chướng sẽ được tiêu trừ, không còn bị tai ách như trong Tử Vi đã tiên đoán, và mọc thêm ra những phước báo tốt lành như giàu sang, thành đạt, may mắn…
Chẳng hạn, Tử Vi cho biết rằng người này cả đời không thể có con. Tuy nhiên, anh ta gặp một vị cao tăng, khuyên thường xuyên phải phóng sinh. Anh ta nghe theo, nhiệt tình thực hành phóng sinh liên tục vài năm. Cuối cùng vẫn sinh được quý tử.
Không phải Từ Vi tính sai, mà do anh ta tạo phước, khiến nghiệp cũ tiêu trừ, phước mới tăng thêm, số mệnh đã được sửa lại, mà Tử Vi – và các cách bói toán dựa theo ngày giờ sinh chỉ tính được quá khứ, chứ không tính được sự sửa chữa số mệnh trong hiện tại & tương lai.
Ngược lại, hiện tại nếu một người tạo thật nhiều việc bất thiện, sẽ khiến cái vốn liếng Phước – Tội của quá khứ thay đổi : phước bị tổn giảm, và nghiệp khổ tăng lên.
Chẳng hạn, Tử Vi phán rằng người này thọ 70 tuổi, nhưng vào năm 30 tuổi anh ta tạo nghiệp sát sinh nặng, giết trâu, giết chó quá nhiều, tuổi thọ sẽ bị giảm xuống, tới 45 tuổi đã mắc bệnh chết. Cái này không phải do Tử Vi tính sai, mà là do nhân quả nghiệp báo của người này đã thay đổi.
Lưu ý, phải là tạo tội, hoặc tạo phước ‘THẬT NHIỀU’ mới có thể khiến cho nhân quả thay đổi một cách rõ ràng, có thể nhận ra ngay trong hiện tại. Như trong chuyện Bùi Độ trên, việc thiện anh ta làm là liều mạng cứu người, phước rất lớn, lập tức số mạng chuyển từ chết đói thành vinh hiển.
Và khi anh ta tạo tội, cũng là những tội nghiêm trọng, hà hiếp bao nhiêu dân lành khiến tiếng tiếng oán thán thấu tận trời xanh. Số mạng lại xoay chuyển lập tức, từ vinh hiển thành chết đói.
Nếu chỉ là những tội nhỏ, phước nhỏ lặt vặt thì phải lâu xa nhiều kiếp sau mới thấy nhân quả diễn ra, chứ không nhanh như vậy.
Tóm lại, Tử Vi – bói toán dựa theo ngày giờ sinh chỉ tính được phần vốn liếng tội phước quá khứ, chứ không tính được sự thay đổi Tội – Phước mà người đó tạo ra trong kiếp hiện tại.
Còn các môn như Tướng thuật, các môn Chiêm bốc gieo quẻ, quan sát phong thủy, địa lý, giải điềm báo… do dựa vào những tham số có thể biến đổi theo Nhân quả, như hình tướng của một người; thế cục, phương hướng nhà cửa đất đai nơi người đó ở, các hiện tượng thiên thời, địa lợi khác nhau .v.v… thì vẫn có thể tính được “Số phận mới” khi một người đã tạo thêm tội – phước trong hiện tại.
Giống như câu chuyện về Bùi Độ trên, tướng mạo của Bùi Độ thay đổi liên tục theo những việc làm thiện ác anh ta làm. Thầy tướng theo dõi tướng mạo anh ta là biết được tương lai sẽ thế nào.
Lưu ý, những môn này thực ra cũng chỉ tính ra được thôi, chứ không có quyền thay đổi gì cả.
Thế nên có đi phẫu thuật sửa tướng cũng không có tác dụng gì cả. Giống như ở trước một con đường đèo nguy hiểm, nhà nước thường cắm một cái biển báo hình tam giác, màu vàng để mọi người lái xe biết phía trước có đèo.
Giờ một kẻ nào đó đến nhổ cái biển báo lên, vứt đi, với ảo tưởng “ không còn biển báo là không còn đèo” thì thật là hài hước.
Cái đèo vẫn còn nguyên, bất chấp có biển báo hay không. Cũng như vậy, Nghiệp của một người vẫn còn nguyên, bất chấp mọi hình thức sửa tướng.
Cái đèo chỉ thực sự biến mất, khi có người khổ công san bằng quả núi, tạo một con đường khác an toàn hơn để đi. Cũng như vậy, Nghiệp chỉ thay đổi, khi một người bỏ công ra tu tập, sám hối, tạo phước…tạo ra một số phận mới.
Chung quy lại, số phận sướng khổ của một con người, chính là do Nhân quả tội phước của chính người đó tạo ra từ kiếp xưa, hay trong kiếp này quyết định.
Mọi thế lực khác như Số phận, định mệnh, hay thần linh cai quản, ban phước giáng họa, thậm chỉ cả đến sổ sinh tử của Diêm Vương, cùng với mọi phương thuật khác như bói toán, phong thủy, tướng thuật .v.v… đều phải tuân theo quyền lực tối thượng mang tên “Nhân quả tội phước” của từng người.
Mà Nhân quả tội phước lại do chính ý nghĩ – lời nói – hành động thiện ác của mỗi người quyết định. Vậy, số phận thực sự vẫn nằm trong tay mỗi người tự định đoạt, nhưng không phải muốn làm gì thì làm, theo kiểu “ Cố là được “ nhưng nhiều kẻ không biết trời cao đất dày lầm tưởng, mà là cần làm đúng theo quy luật NHÂN QUẢ mới làm chủ số phận được.
Không có bất kì thế lực nào dù là Ngọc Hoàng tối cao với thần thông quảng đại, hay trận đồ phong thủy của cao nhân nào có thể bẻ gãy được Nghiệp lực, có thể vẽ ra lối tắt hòng qua mặt được Nhân quả tội phước được.
Nếu có kẻ dại đột nào cố tình dùng thần thông, dùng bùa chú, hay phong thủy… cố gắng bẻ gãy Nghiệp lực của người khác ( như các thầy bùa, thầy phong thủy hay làm) thì sau một thời gian ngắn, chính kẻ đó sẽ phải gánh lấy những hậu quả nghiêm trọng do lực phản vệ của Nghiệp.
Vậy, việc giúp đỡ một người khác, nếu không dùng thần thông, hay phương thuật gì cả, chỉ là giúp đỡ bình thường như tặng tiền, cho thuốc, giúp đỡ công sức… có phải là chống lại Nghiệp lực không ?
Xin thưa là KHÔNG ! Luật nhân quả không hề cứng ngắc. Luật nhân quả không hề cấm mọi người xung quanh giúp đỡ người có đang chịu quả báo khổ, cũng không phải là không có cách gì hóa giải các nghiệp xấu.
Như người bị bệnh, chắc chắn là do nghiệp, nhưng ta hoàn toàn có thể dùng phước của mình , ví dụ như dùng tiền bạc, ta cầm tiền ra mua thuốc tặng cho người đó, và thế là người đó uống vào liền được khỏi bệnh.
PHƯỚC CỦA NGƯỜI NÀY CÓ THỂ BÙ ĐẮP CHO NGHIỆP XẤU CỦA NGƯỜI KHÁC.
Có nghĩa là phước của mình như tiền bạc, sức lực, quyền lực… có thể đem ra giúp người khác thoát quả báo đau khổ, đây là một thực tế mà ta dễ dàng nhận thấy trong cuộc sống.
Vậy thế nghiệp xấu của người đó biến đi đâu mất ? Nghiệp không tự nhiên sinh ra, cũng không tự dưng biến mất, chỉ là Nghiệp đó đã được chuyển hóa thành một dạng khác, đó là DUYÊN NỢ.
Hiện tại, hoặc tương lai, luật Nhân quả sẽ sắp xếp cho người được giúp phải làm cách này hay cách khác để đền ơn cho ân nhân đã giúp mình. Người được giúp không phải chịu quả báo đau khổ nữa, nhưng sẽ phải đem thân mạng, tài sản, sức lực, phước báo… của mình để trả ơn cho ân nhân.
Giống như trong chuyện trên, cha con cô gái Ngọc Hà, đáng lí theo nghiệp cũ phải chịu nạn. Nhưng nhờ Bùi Độ liều mạng cứu mà được thoát tai ách. Sau đó, Ngọc Hà thì đem cả cuộc đời theo “nâng khăn sửa túi”, cha Ngọc Hà thì đem gia sản, các mối quen biết… báo đáp cho Bùi Độ khiến anh ta một bước lên mây. Đó là một ví dụ điển hình về sự chuyển hóa từ Nghiệp sang Nợ. Như thế, Nhân quả vẫn luôn là công bằng.
Tuy nhiên, sự cứu giúp như thế chỉ ảnh hưởng trong một chừng mực nào đó mà thôi, chứ không luôn luôn giải quyết hết được vấn đề. Bằng chứng là đến cả thần y Võ Hoàng Yên, hay bệnh viện hiện đại nhất cũng đâu thể cứu chữa được cho mọi bệnh nhân thoát khỏi mọi bệnh tật đâu.
Muốn giải quyết hết vấn đề, thì phải làm sao cho người cần được giúp, hiểu ra quy luật Nhân quả, bắt tay vào tu hành, sám hối để làm tiêu trừ được nghiệp quá khứ, tạo thêm nhiều việc thiện để tăng trưởng phước báo.
Chỉ khi một người dứt trừ được các nghiệp xấu quá khứ, bằng cách tu tập sám hối, và tạo được nhiều phước báu mới, thì tự nhiên Nhân quả sẽ sắp xếp cho họ một “số phận mới”. Nói cách khác, phương pháp hay nhất vẫn là giúp cho mọi người tự mình điều khiển Nhân quả của chính mình, tự an bài Lá số Tử Vi của chính mình, bằng cách tu hành, tạo phước dựa trên sự hiểu biết đúng đắn về Nhân quả nghiệp báo. Và đó là một trong những cách mà Phật Pháp cứu giúp cho nhân loại, cho chúng sinh hàng ngàn năm qua.
Nói chung , luật nhân quả là quyền lực tối thượng, may mắn cho chúng ta là quyền lực tối thượng ấy lại có thể điều khiển được.
Luật nhân quả dù phức tạp, bí ẩn, xong lại rất linh hoạt, nếu ta nắm rõ nhân quả, hiểu sâu nhân quả, và biết can thiệp một cách khéo léo thì có thể giải quyết trọn vẹn mọi vấn đề , dù là vấn đề của thế gian hay xuất thế gian.