Tôi có một trải nghiệm đặc biệt kì quái, cách đây 29 năm, tôi từng chạm mặt với hai con quỷ. Không phải ma – vong hồn người chết, mà là quỷ.
Tôi là một Phật tử ở TP. HCM, pháp danh Thanh Ngôn. Bản thân tôi sống được cho tới ngày nay là do Ngài Quán Âm cứu mạng nên tôi rất tin vào Phật pháp.
Vào tháng 10 năm 1991, tôi sinh đứa con trai thứ hai, cả hai mẹ con đều khỏe mạnh. Vào ngày thứ ba chuẩn bị xuất viện thì tôi bỗng bị sốt cao liên tục.
Trong ba ngày làm tất cả các xét nghiệm nhưng đều không tìm ra nguyên nhân. Bác sĩ tính nếu qua hôm sau mà tôi không bớt thì sẽ chuyển lên tuyến trên.
Tối hôm đó trong cơn sốt li bì mê sảng. Trong cơn mê, tôi thấy quỷ sai của Âm Ty xuất hiện. Đến giờ khi kể lại tôi vẫn còn sợ hãi và nhớ như in hai khuôn mặt đó.
Quỷ sai hình dáng giống như người nhưng ốm gầy, ở trần, đầu thì có sừng giống đầu Trâu, nhưng mặt thì giống mặt Ngựa, tay cầm cái cây đinh ba. Hai quỷ đó hùng hổ tới nắm tay lôi tôi đi, tôi không chịu đi. Trong cơn mê man tôi vẫn nhận thức rằng tôi đang còn con nhỏ mới sinh, phải lo cho con. Nên một tay tôi ôm em bé, tay kia bíu chặt thành gường, miệng thì la lớn :
-Tôi không đi đâu, con tôi còn nhỏ lắm !
Quá sợ hãi, chân tay tôi trong cơn mê man, giẫy đạp loạn xạ đến nỗi rớt đứa con xuống đất, nhưng lúc ấy thật may có người kế bên đỡ em bé kịp.
Từ nhỏ tôi đã quen niệm Phật, niệm danh hiệu Bồ Tát nên trong cơn nguy khốn, trong tiềm thức tôi chợt nhớ đến Quán Âm Bồ Tát và hạnh nguyện cứu độ chúng sinh trong cơn nguy cấp của Ngài, nên liền dốc lòng niệm “Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát” liên tục.
Được một lúc, tôi thấy Bồ Tát Quán Âm hiện ra cùng với một đồng tử, Ngài chỉ tay vào hai tên quỷ, và hai tên quỷ biến mất.
Sáng hôm sau tôi tỉnh lại và hết sốt với sự ngỡ ngàng của Y- Bác Sĩ, bệnh tôi không chữa mà tự lành. Nhờ niệm danh hiệu Quán Thế Âm, được Ngài từ bi cứu, mà thoát khỏi bàn tay của quỷ.
Nhiều người nghe tôi kể, đều nói do tôi xem phim bị nhiễm, nhưng thật sự ra lúc đó tôi rất nghèo, ở nhà tranh vách lá thì làm gì có tivi mà xem.
Tôi được xuất viện về nhà và sống tới ngày hôm nay. Từ đó, tôi tâm nguyện trọn đời theo Phật Pháp, và ăn chay trường đã được 15 năm.
Vì nhớ ơn Bồ Tát Quán Thế Âm nên tôi đặt tên con trai là Hồng Ân. Con trai tôi khôn lớn cũng tin tưởng vào Phật pháp, thờ Ngài Quan Âm Bồ Tát chí thành. Hi vọng qua câu chuyện này, những ai thấy nghe đều tăng trưởng tín tâm nơi Đức Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát, thành tâm trì niệm hồng danh Ngài mà thoát khỏi mọi tai ách, khổ nạn trên thế gian này.