Một câu chuyện có thật và lan truyền hết khu vực cách đây hai năm về trước…
Ngày đó tôi – một du học sinh, đang học ở Phú yên, thường thường tối cách hai ba ngày thì ra quán trứng cô Năm ăn hai trứng tẩm bổ.
Nhưng mà, dạo này sao mà không thấy cô Năm bán trứng nữa, gần cả tháng trời, cứ ngày nào đi qua thì cũng không thấy cô Năm bán.
Một ngày đẹp trời mùa Thu tháng 9, tôi đi chợ lần đầu tiên trong đời, ra đến chợ mới biết là hàng chợ búa vì nhiều chuyện ghê luôn, đám kia tụm bốn ngồi tám chuyện đời thường, đám tụm ba của những cô tiểu thương ngồi tán dóc cho qua thời gian ế ẩm….
Tôi đi đến hàng trứng để mua trứng gà về luộc, đang loay hoay lựa chọn trứng đem về thì tôi nghe một câu chuyện của những bà cô tiểu thương ở hàng trứng này. Nội dung câu chuyện như sau:
” Bà Năm trứng lộn bị trả báo vì bán trứng vịt lộn đấy, con trai thì bị tai nạn chết thê thảm, còn con gái út học ở sài gòn thì đột nhiên nhảy lầu tự tử vì tình. Bà Năm nghe hai tin dữ này thì phát điện, tối ngày cứ la và cười , lăn bò chứ không đi đứng được gì. Ăn cơm không ăn, bóc đất ăn, thậm chí ị ra , bà Năm vẫn không biết gì bóc ăn luôn, bọn tui đến thấy mà thương quá, một gia đình ngày xưa chưa có chuyện gì thì bà Năm thuộc dạng khá giả, một ngày bán được ba trăm trứng lãi gần chín trămngàn, vì thế mà lo được cho con gái út ăn học ở sài gòn, bà mua vàng tích trữ cũng gần một ký, giờ số vàng đó không biết bà cất đâu.”.
Tôi sững người và ngạc nhiên không tin những lời người đó nói là thật, đi theo lời đồn đến nhà bà Năm. Vừa bước vào ngõ nhà bà Năm, nghe tiếng rên la và hú . Nhìn vô nhà, thật đúng như những gì người ta đồn, bà Năm không nhận biết được mình là ai, việc mình đang làm, cứ luôn miệng cười, cười xong rồi khóc, hết khóc rồi la hét, chửi thề, rồi lột quần áo ra, xé áo. Trong nhà không còn vật dụng sắt nhọn nào, đề phòng bà Năm không biết mà giỡn chơi nguy hiểm tính mạng.
Tôi nghe hóng tình hình của bà con lối xóm và ra về trong sự nặng trĩu, vậy là sau sáu năm buôn bán trứng vịt lộn, cuối cùng bây giờ, bà Năm không còn gì cả, hai đứa con đều tử nạn, còn bản thân bà thì bệnh khùng điên, không nhận thức được gì, bị giam nhốt trong phòng dưới sự giám sát của mấy ông anh em trong nhà, còn một ký vàng bà dành dụm, giờ không biết để đâu.
Tôi tĩnh tâm ngồi thiền trong chùa Vĩnh Nghiêm quận 3. Hôm nay được diện kiến sư thầy, vốn là đi theo ông anh cũng mê Phật pháp và thích nghe thầy giảng giải. Tôi đi theo ông anh và có duyên với chùa Vĩnh Nghiêm. Một ngôi chùa tâm linh và huyền bí nhất mà tôi biết đến.
Tôi:
– Nam Mô A Di Đà Phật! Con xin kính chào Sư thầy…!
Sư Thầy:
– Nam Mô A Di Đà Phật!
– Thưa thầy, con có những điều băn khăn trong thế giới hiện tại, những đều này con muốn nhận được lời khuyên và sự giải đáp của thầy, Nam Mô A Di Đà Phật.
– Nam Mô A Di Đà Phật! Con có điều gì thắc mắc hãy nói với thầy!
– Thưa thầy, một người từng có một gia đình đủ ăn đủ mặc, con cái học hành ngon ngoãn, nhưng trớ trêu thay, biến cố cuộc đời đã đẩy cả gia đình ấy vào một bi kịch, con trai thì bị tai nạn chết thê thảm, con gái thì nhảy lầu tự tử cũng không toàn thây, người mẹ già ấy đã không chịu được bi kịch một lúc mất hai người con nên phát điên dại, chẳng còn nhận thức. Con kính hỏi thầy, phải chăng đều là nghiệp báo của việc sát sanh, vì người phụ nữ con đề cập đến từng bán trứng vịt lộn, một ngày người phụ nữ này luộc hơn 300 trứng.
– Nam Mô A Di Đà Phật. Mọi thứ điều có nhân có quả, việc làm của mình trong hiện tại chưa có quả thì sẽ trong tương lai hoặc trong khiếp khác. Việc sát sanh là một điều thuộc vào điều cấm kị trong Phật giáo, nghiệp này rất nặng và quả báo thật to lớn. Con hãy tự nghĩ như thế này, một ngày người phụ nữ kia luộc hơn 300 trứng, tức là 300 sinh linh, một tháng 9000 trứng và một năm hơn 100 ngàn trứng vịt lộn, cứ thế mà nhân lên cho nhiều năm thì biết bao nhiêu sinh linh bị chết dưới tay người đấy, những sinh linh này sẽ đi kiện và có những sinh linh không muốn đầu thai mà cố theo người phụ nữ này để làm cho người này tán gia bại sản.
Mọi việc mình làm đều có nhân và quả, con làm việc thiện, tích đức giúp đời thì sẽ được quả thiện, giết người, cướp giật, nói láo hại người và sát sanh thì sẽ được quả ác, tội ác của mình do chính mình gieo trồng chứ không một ai mà gieo trồng cho mình được. Ví như có câu: ” Gieo xuống đất lấy cây lấy quả – đập vào người chảy máu chảy thân”. Câu này muốn nói cho con hiểu, chính mình gieo cây để rồi cây đó lại đánh lại mình.
Người phụ nữ này đã bị quả báo ở hiện tiền còn đương tại thế, sau này chết xuống biết bao nhiêu kiếp và bị đày đọa nơi địa ngục tối tăm.
Một người luộc bán để có tiền lo cho gia đình, nhưng họ lại bị tội vào tội sát sanh, còn mấy thành viên kia không bị tội gì. ” Nhiều người hưởng mà một người có tội”. Nghiệp sát sanh là một nghiệp báo rất dữ, không muôn đời nào hết nghiệp này.
Con có nghe câu chuyện “Cô Ba Bán Cháo Gà” ở Mỹ Tho chưa, người phụ nữ này một ngày giết rất nhiều gà, đêm nằm mơ thấy ông nội mình về báo mộng, người phụ nữ này hoảng sợ, và kể chuyện phiêu lưu ở địa ngục, ở trời . Sau khi phiêu lưu, người này không bán cháo gà mà một lòng hướng phật, làm những việc tích đức để sám hối những việc sát sanh trước kia. Đức Phật có lòng từ bi hỷ xả và không oán hận một ai, nếu ai đó đã sát sanh mà một lòng hướng thiện, quyết tâm từ bỏ thì sẽ được bao dung và hoan hỷ của Đức Phật.
– Nam Mô A Di Đà Phật! Bạch sư thầy, thầy hãy nói cho con biết, muốn người phụ nữ kia hết bị điên dại thì có cách nào không sư thầy?
– Gia đình hãy hồi hướng và sám hối cho người phụ nữ này, hồi hướng là làm những việc thiện, việc tốt cho mọi người mà giúp người phụ nữ này bớt được tội lỗi phần nào của nghiệp báo sát sanh, còn sám hối thì đọc kinh cho người phụ nữ này nghe, để tâm không bị điên đảo và bị mê hoặc bởi những vong linh mình sát sanh mà khỏi điên đảo.
Ngày rằm, đầu tháng nên đọc kinh cho người ấy nghe, nếu được thì đọc luôn luôn, và niệm chú Đại Bi để giúp người phụ nữ này khỏi u mê và điên đảo.
– Thưa thầy, vậy nghiệp báo này, sẽ còn qua nhiều kiếp khác.
– Tội lỗi sẽ bớt đi nếu thành tâm sám hối và quyết một lòng hồi hướng phật, còn đã gây nghiệp sát sanh mà không tin nhân quả, luôn tạo nghiệp trướng thì muôn đời chịu đầy đọa nơi địa ngục và luân hồi các kiếp sẽ có những nhân quả mình gây nên tạo nghiệp và không bao giờ thoát khỏi vòng luân hồi OÁN- HẬN.
( Nguồn thế giới huyền bí )